Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

Chuyện záo của hai thế hệ

Dì Cừu ( K) záo cấp 3 nên h học sinh nghỉ hè, ra chơi. Ngồi nói chuyện giáo. Đúng là có zen thật. Dì kể Dì quản lý lớp sao thì lớp mình cũng y vậy. Ngoại chẳng truyền gì mà cứ tự nối.
Có một điều mà ai đã làm záo lâu năm đều công nhận, đó là càng các em học sinh cá biệt, phá phách thì khi chúng nó lớn, chúng nó lại biết ơn thầy cô.
Dì siêu mô phạm. Ở gần biển mà dì chưa một lần mặc áo ko có tay áo mà ra ngoài đường. Ra biển càng ko bao giờ. Cả đời dì chưa có một cái quần xọc, áo ko tay áo. Các cháu dụ dỗ cỡ nào dì cũng kệ. Vậy mà Dì nói, đúng là học sinh mặc áo dài thì đẹp thật nhưng ko phù hợp với lứa tuổi vì chúng nó nghịch như giặc. Ở cái tuổi đấy, chúng nó nào nghĩ được tầm quan trọng của việc mặc chiếc áo dài. Hãy để chúng nó thoải mái .

Ở đâu đó đồn rằng, các nước khác đặt chỉ tiêu % phải trượt thì ở trường Dì, các giáo viên phải đạt chỉ tiêu % học sinh phải đỗ. Thế là học sinh chúng nó chẳng cần học gì vì nó biết các giáo viên muốn sống sót thì phải cho đỗ L. Dì bức xúc lắm, nhiều lúc muốn bỏ nghề. Học dồn ép và thi trước, dạy bù sau làm cho học sinh thi xong rồi, chúng nó đầu óc chẳng muốn học. Lệnh trên nó thế, cứ thế mà tuân theo thôi.

Các cậu dì cậu mợ làm záo nhiều, bùn vì thế hệ thứ 3 ko đứa nào làm záo. Giờ có záo zô, dì mừng húm. Có lẽ là quá sớm để nói cái Hoài nó sẽ làm nghề dì, nhưng lấy thời gian mình sống với nó, mình tin nó sau một thời gian, nó cũng sẽ làm záo.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét