Vừa mới đặt chân đến xứ Siam đã bị ái Ơ nó chèn ép. Cái giống giai 9 vía này kinh quá đi, ỏn ẻn, môi vén lên cười hình vuông sao mà khiếp. Tóc thì dài thượt, lòa xòa, áo thì màu hồng pha cháo lòng. Giọng thì dài ra lê thê cái chữ Yes đến cả cây số. Nếu nói về nghệ thuật đàm phán thì lễ tân tại khách sạn là những tay cự phách. Quả ái Ơ này cũng thế, nó chèn chị em đến hãi. Cái cảm giác tởm của lần đầu va chạm đã đeo bám mọi người mãi thôi.
Sáng, ra đường, tìm mỏi mắt cũng ko thấy gái xinh, giai đẹp trai xứ này. Hay tại quả Gái Ơ nó ám ảnh. Rùng mình khi nghĩ hình ảnh ái Ơ nên nhìn dân local mà ko sao vạch ra được một nét đẹp tự nhiên của người dân Bangkok. Có lẽ còn lâu lắm du lịch nhà mình mới đuổi kịp Thái nhưng mình ko thích cái cách quá thương mại hóa như thế. Nhớ nụ cười tươi, thấm đẫm tự nhiên của Hidden charm nhà mình cơ.
Bankok là xứ Mall mới đúng. Công nghệ shopping và thái độ dịch vụ thì quả thật là amazing. Chúng nó dụ dỗ người ta đi vé hàng không giá rẻ rồi chăn dắt người ta xòe tiền vào shopping. Mình đi chuyến này, mình phải đi cho què cẳng thì thôi. Hừm bỏ xiền ra để đi học hỏi, tích lũy kinh nghiệm và trải nghiệm về du lịch mà. Ở mấy cái Mall, mình học hỏi được nhiều về Retail Marketing, nhà hàng và du lịch.
Mình đã được nghe là một trong những nguyên nhân mà khách du lịch khi đến Việt Nam không happy đó là cái nhà vệ sinh. Anh William Cường (WC) ở đây đẹp quá, như quán cà phê ý L. Nhưng mà cũng tùy từng nơi nhé, đến Cọ Xa Mẹc vào nhà dân viếng anh WC thì cũng chả khác gì ở Việt Nam.
Dân Siam ( tên nước Thái cũ) móc xiền ngọt như mía. Đi vào chợ mới thấy dân nó ko ăn vặt nhiều như dân mình JJJ. Hiếm hoi mới lùng ra được thùng rác mà mọi nơi đều sạch sẽ. Đồ lưu niệm thì quả thật đẹp và xum xuê như vải được mùa. Hix người Việt mình sáng tạo kém ai đâu. Nếu cho các bác trưởng thôn, già làng J đi sang Siam một chuyến, nhìn mẫu mã của dân Siam thì về đảm bảo các bác làm được khối thứ đẹp hơn thế. Cùng một con ốc biển, dân Siam nó gắn thêm vài thứ nạm vàng, nạm bạc , 1 tí thôi mà nó bán được khối xiền, gấp 10 lần. Rồi cả cái xơ mướp. Nhà mình làm giẻ rửa bát. Nó làm thành cái bao tay, đẹp long lanh và tất nhiên nó bán được gấp 30 lần giá trị của giẻ rửa bát. Cả cái thứ ĐỒNG LÁT BÁN ĐÊ là vỏ lon bia, nó biến thành ô tô, xe máy. Lại bán được khối xiền. Cái trò này hồi mình đi D.C mình cũng thấy, có điều ở DC người ta biến vỏ lon bia thành con cá sấu và các con vật khác. Tính thực dụng nằm ngay ở những món quà lưu niệm. Cùng chất liệu dừa, nó thành những thứ mà khi người ta mua về người ta có thể dùng được chứ ko chỉ trưng bày. Vậy là nó lại vừa bán được hàng, mà khi người ta dùng, người ta lại marketing cho xứ Siam không công.
Sang các vùng biển Việt Nam vẫn sướng chán. Bọn mình đi Cọ Xa Mẹc, chúng nó chặt mình đẹp luôn mà vẫn ko thấy đau. Thế mới pro chứ! Mà tắm ở đây vẫn ko thích bằng tắm ở biển nhà. Chả hỉu tại sao nữa. Được cái matxa là sướng J!
Từ cảng vào bãi tắm bọn mình lại mất xiền taxi thùng. Ở đây họ chở khách ở đằng sau thùng xe và khi đi vào rừng ra bãi tắm, khách có cảm giác như đang đi vào rừng Amazon.Thi thoảng họ bắt khách mới, xe hết chỗ thì khách đứng bám vịn vào thùng như trong phimJ. Thú vị phết!
Đồ ăn thì ko nhiều và có thể vì công nghiệp hóa nên nó sạch mà ko ngọt, ko thơm L. Hổng thích!
Nhà hàng thì nhiều, phong phú và mỗi nhà hàng có một concept khác nhau. Ấn tượng nhất là các nhà hàng ở đây đã dùng PDA để operate. Cái này hữu ích cho môn Service Marekting đây!
Bạc thì nhiều lém nhưng độ tinh xảo hơi hiếm. Ra Hàng Bạc nhà mình mua sướng hơnJ!
Ở sân bay, mặc dù khá vật vờ nhưng mình vẫn cố đi chụp các concept của các hãng hàng không. Chắc thấy mặt mình bạc phếch, lại ngơ ngơ nên có ít nhất 3 chiến sĩ ra hỏi thăm “ do you need help?”. Sân bay chúng nó to , rộng, hiện đại, sạch và luôn có một đội chỉ đứng để quan sát và chăm sóc khách nào cần sự giúp đỡ gì ko. Có thể nói đội này đã làm tăng cảm giác thoải mái cho khách đúng như câu slogan của du lịch Thái bây giờ là Amazing value!
Cái K, nó đi Mall, bị lạc vì Mall rộng quá. Nó hét giữa chốn ba quân “ I am lost” thế là dân địa phương đang đi Mall lập tức giúp ngay. Chưa kể mấy anh của Information thì nghiễm nhiên đấy là their job.
Tiếng Anh hehe ! Chị H.M dùng tiếng Anh chuẩn, du học ở Úc về hẳn hoi mà ko thể nào nói cho dân Siams hiểu thế là phải gọi cái V.S nó dùng tiếng Anh bồi thì dân phục vụ mới hiểu “ two more two more.. ..50 bath maaadammm… Write write write …. Thannkkkkk youuuuu madammmmmm! “ . Xin tăm xỉa răng thì nói tiếng Anh nó ko hiểu, V.S gọi bồi ra rồi nhếch môi, vạch răng chỉ vào. Ấy thế mà lại được tăm. Muốn họ hiểu thì một từ phải nhại lại 3 lần và kéo dài giọng ra. J
Giao thông của Siams khá phát triển mà mình ghét cái mùi ga của xe. Cộng với kiểu tổ lái của mấy bác túc tuc, ngày đầu ra quân mình về khách sạn mình gục luôn.
À vào Mall, lên chố nó bán sách, tha hồ đọc chùa mà ko bị ai đuổiJ Chỗ ngồi đọc thì lại như ở nhà, thế là tớ coi cọp luôn 4 tiếng đồng hồ. Cái shop “Tuyên truyền” làm mình ấn tượng và nó trigger mình một idea mới.
Mấy cô tiếp viên hàng không thì ối trời ơi đẹp quá! Mấy bộ trang phục đẹp mê hồn mà vẫn thua nụ cười của xứ Hidden Charm nhà tớ nhá!
Bỏ xiền ra nên cố gắng trải nghiệm nhiều nhất có thể, về chia sẻ với SV, BAP em nhà mình. Giờ thì gục thật sự rồi! Lưng muốn dán chặt vào giường thôi!

Chị ơi, k có anh chị chup à? Đúng như chị nói toàn marketing miễn phí cho nó. Ủa nhưng em thấy cái gì nó làm cũng không bằng Vietnam (chất lượng hàng ý) vậy sao nó nổi hơn mình nhỉ? Níu mà e co xiền e cũng sẽ làm 1 quả du hí sang đấy, xem xét thế nào. À, mà e thấy có cuộc thi FMT talent pool gì đó, bao giờ khởi động chỉ nhỉ? chị post ảnh lên đi cho bọn e còn chiêm ngưỡng chị nhé!
Trả lờiXóahttp://s672.photobucket.com/albums/vv82/zaozo/Thailand2009/?action=view¤t=5e86d308.pbw
Trả lờiXóaYuky la em nao y nho?