Sáu tháng khoai sùng , lấy chồng …. Lấy thằng khùng còn hơn
Đây là câu cửa miệng của chị em đồng bào nên với chiến sĩ, cứ ưng là mừng rồi.
Sĩ quan vặn con Hoa” em làm gì? “ “ dạ em thất nghiệp ạ!” “ tốt, trên đảo có nghề rất vượng, đó là nghề nuôi con .”
………………………..
Đồn trưởng đi quá tá hỏa “ sao bố lại ngồi đây?”
“chúng nó bảo tao là lên thăm đồn, ăn được, ngủ được thì gác được” .
Thằng S Nam Định, lại giở trò.
Thằng S Nam Định ngoa ngoắt đến quắt người. Nếu thi hoa hậu ngoa toàn miền Bắc, chắc nó cưỡng đoạt giải hoa hậu đặc biệt. Thi thoảng ngồi bùn, chọc cho nó ngoa lên, nghe đến rác cả tai. Bọn chúng nó khẳng định, mẹ théng Sơn đẻ nó, đảm bảo cái miệng nó chui ra trước. Ngoa kinh! Mình tặng cho thằng ku Trung Nông Cống cái quạt, nó cũng phải đòi bằng được cái nón làm kỷ niệm. Bố cái thèng bon chen.
…………………………………….
Mình đang bơi ngon thì bị dầu dính chân. Con Hoa lại bắt hong khô mới cho về . Chóa! Thế là mình quấn khăn làm váy, hong quần áo, ngắm biển.
Về đến đồn, chà mãi, dầu vẫn nhất định ko chịu ra.
“sao bị dính dầu hay vậy? Đoảng!” “ em cận, bỏ kính ra nhìn dầu tưởng tảo nên te te vẫy tảo hix”.
Nghe thương thế con gì, anh M, trực bang , ra cầm nguyên thùng nước rửa chén to vật . “ ấy ấy, đừng đỏ đầu em! “ zô xòe nụ cười nịnh bợ. Mặt lanh te, a M rót nước rửa chén vào chân zô “ rửa cái nèng nó mới ra.” A M lừa như chảo chớp mà mặt anh ý cử tỉnh queo. “ con nhỏ kia đâu bé? “ Nó lăng quăng xuống xã ạ!” “ Rồi tui lại bị chửi à nha, tui trực bang lần nào cũng mất người” .
Con Hoa vừa ngó mặt mình nói “ a TTT thấy tao hỏi mày, Linh đâu? Lại đi rồi hả? Em bảo nó, 9 giờ tối phải về đồn, 9.30 tắt đèn đi ngủ cả hai em. “
………………………………….
Quây quần dưới gốc bàng. Con Hoa hầu chuyện các chiến sĩ. Mình đi tắm xong, lướt qua. Ở đây khí hậu tốt nên tóc mượt, suông đến đẹp. Sờ thích ơi là thích, mà chẻng cần lược, vẫn mượt.
“ Ngồi xuống a biểu. Định tính tiền phòng sao?”. A M hỏi. Con Hoa thì khì khì, zô thì ngước lên nhìn cây bàng “ Ơ ve ở đây kêu nhiều nhở?” Cả làng cười ồ lên. Gớm, có chả tiền thì chả ai dám lấy đâu mờ. Tình quân dân như dao với thớt cơ mờ! A M rất tâm lý, “ hai iem làm gì mà trốn xuống đồn anh? Sao lại có hai chú của đội phòng không, phòng tàu, phòng người chờ ngoài đồn hỉ? “ Hai con nhìn nhau, hix. A M cười xòa “ a đuổi hai thằng đó đi rồi” “ hoan hô a M! iu trực ban thế!” Ai bẩu đang vô tư bơi với các em lính 88, 89. Các em í đang dạy con Hoa bơi, con cà con kê với zô ……đang hăng thì bị gọi lên, tách quân và dân, bắt ngồi uống bia với sĩ quan, ép bia cho dân thủ đô biên, being. Té luôn. Đến đại đội trưởng và chính trị viên, hai anh mà chỉ qua buổi cháo gà, hai con đều thấy rất quý, xuống tận nơi mời lên đơn vị chơi thêm mà chỉ nhận được cái lắc đầu quầy quậy của zô., còn con Hoa thì “ điện thoại em hết pin.” Đại đội trưởng thương lính “ em tạo điều kiện giúp đỡ nhé! “ “ vâng ạ, em cho làm quen với sv em ạ! Hì hì ! Chơi kiểu lấy xích buộc kiến, lấy thừng quấn voi! Kiểu gì cũng nên đàn gom ghé hehe”.
…………………………………………
Muỗi rừng rất ưu ái zô. Toàn nhè gái thủ đô mà đánh chén. Chặt củi chả thấy, chỉ thấy bị xước người, máu rỉ. Â là người QN, cậu bé rất lành. Nó thấy tội nghiệp chị, nó chỉ cho lá rừng, rịt cho cầm máu. Â học quân y nên biết chút chút. Nó trèo lên vách đá thoăn thoắt. Choáng quá! Mình ngồi chờ em, ngước mắt than phục. H Hà Nội tâm sự “ vừa rồi ở AG, TG, nơi khu vực người Cờ Tu sống có hai chiến sĩ hi sinh khi đi tuần. Vách đá trơn, hai em trượt té, và hi sinh khi ở độ tuổi 19, 20…” “ chị ở lại thêm đi chị, 2 năm rồi em chưa về Hà Nội. “ Mình nhìn ảnh của H ở phòng truyền thống, em đang dạy con em đồng bào con chữ và xây nhà cho dân. Trông em thật trẻ. Giờ trông em phong sương nhiều. Chẳng ai nghĩ em là cậu ấm Hà Thành. Mình đùa “ chắc em hư, quậy tưng bừng nên bố mẹ gô cổ đi bộ đội chứ gì? “ Nó cười tinh quái nhưng ở nụ cười vẫn có chất thật, ấm.
Rựa và củi các em vác. 4, 5 con chó, của dân có, của đồn có, làm vệ sĩ đi theo mấy chị em. Về đến đồn, con Hoa kêu là bị đau họng. Zô bảo “ E Â là bác sĩ thú y này ! “ Â đã quen với kiểu đùa của dân Bắc nhưng vẫn la “ chời, ác dễ sợ.” Â chân chất, ấm áp, em có nét đẹp của con trai miền biển, săn, chắc.
…………………..
Mình được ở đồn là do các em lính, các em quý và năn nỉ chú trưởng đồn cho hai chị ở lại. Đến bữa cơm, mình toàn phải ăn gấp đôi. Ăn với chú trưởng đồn và sau đó lại mò xuống ăn với các em. Đúng kiểu lính tráng có suất, bát của ai người ấy rửa, đồ của ai người đó dùng. Mình là khách nên cứ đại đồ của ai, thì lấy mà dùng, dùng xong, các em ko cho rửa, các em rửa giúp
http://s672.photobucket.com/albums/vv82/zaozo/Cu%20Lao%20Cham/?action=view¤t=ba00d720.pbw
Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét